Category Archives: Family

Our Mother’s Remembrance Service

Every person holds dear to our hearts the memory of those we have lost. For us Vietnamese-Americans, the day of our loved one’s passing is particularly important. Every year on this day, we have a time of family fellowship, so that we can break bread in honor of our loved one. As we share a meal, we smile and share memories. It is a time of togetherness to celebrate the connection that our loved one still fosters amongst those who still set foot on earth. 

This past weekend, my brother Tom-Vinh and I remembered the best mother in the world Continue reading Our Mother’s Remembrance Service

In Memory of April

Early on Sunday, August 5, 2018, our dearest April Trần, also known as Picaroo, gladly went to heaven to join our mother, Huê Thị Trần (Mẹ), and our other beloved pup, Bucci Trần (Chi Chi). She is a very special family member, and we invite you to click here to read her memorial and view photos that celebrate her life.

Ngày Chủ Nhật, mồng 5 tháng 8 năm 2018, Trần April (Picaroo) đã lên thiên đàng với Mẹ (Trần Thị Huê) và con chó của mình, Trần Bucci (Chì Chì). April là thành viên đạc biệt của gia đình, và mình mời các bạn bấm ở đây để đọc đài kỷ niệm và xem hình ảnh của April

Until next time,
Kathy May and Silas

April

April Tran (AKA “Picaroo”)

Mời các bạn bấm ở đây để xem đài kỷ niệm của April bằng tiếng Anh (Please click here to read April’s memorial in Vietnamese)

Ngày Chủ Nhật, mồng 5 tháng 8 năm 2018, Trần April (Picaroo) đã lên thiên đàng với Mẹ (Trần Thị Huê) và con chó của mình, Trần Bucci (Chì Chì). April già tuổi, hơn 18 năm, và đã yên giắc nghìn thu trên cánh tay của Tom-Vinh (Tý) và Kathy Mây bên cạnh với biết bao ngậm ngùi. 

Ngày mồng 1 tháng 4 năm 2002, khi Tý nhìn qua cửa sổ xe thấy April, thật là tội nghiệp, run lập cập, nép sát mình vào góc chuồng, nhữ chú chó khác sủa và nhảy vồ vào em, thấy chúng tôi đôi mắt April lóe lên tia hy vọng. Thế là mình liền đến văn phòng để xin đem April về nuôi, thật trùng hợp chủ trước nuôi April vẫ còn ở đó chưa về, họ đưa cho mình những vật dụng của April. Mặc dù lớn tuổi, nhưng không ai quan tâm, săn sóc, giáo dục, em phải sống trong tủ kho nhỏ ở bếp. Những tháng đầu về tinh thần của April không ồn định, thường bị động kinh, khi vuốt ve tóc em rụng rất nhiều. Nhưng April có gen Trần về khá năng phục hồi, nghị lực vươn lên dù gặp phải bất cứ nghịch cảnh nào, em còn là thành viên vui nhất nhà. Vào ngày mồng 1 tháng 4 năm 2002 em đã là thành viên của gia đình, và cái tên April Mẹ gọi em từ đó. 

[Mời các bạn tiếp tục đọc bên dưới.]

April có tính dũng cảm và bảo vệ. Với kinh nghiệm trước đây của gia đình mình với tội phạm, mình rất biết ơn rằng April đã sủa để cảnh báo mình về những ai đến gần nhà. Qua nhiều năm, April là thành viên cần thiết của mỗi chuyến lái xe đi đường. Khi gia đình mình nghèo và phải ngủ trong xe, mình không bao giờ sợ sự an toàn vì April bảo vệ gia đình một cách lố bịch. Việc của April giữ cho gia đình an toan quan trọng nhất mỗi lần April và Mẹ lái xe một mình từ Georgia đến Louisiana, Texas, New York, và Connecticut.

April có tính yêu thương và tận tụy. Mỗi lần mình bước ra khỏi nhà, thì April sẽ kiên nhẫn chờ đợi mình về, và April sẽ háo hức chào đón mình về. Và nếu mình về nhà sau một thời gian lâu, thì April mừng quá là mừng. Khi mình ở nhà thì April không bao giờ ở một mình, vì April lúc nào cũng theo mình từ phòng đến phòng (đặc biệt khi phóng đó là nhà bếp). Luôn luôn April ngồi bên cạnh mẹ khi Mẹ học bài, nấu đồ ăn, làm việc, hay làm nghệ thuật và thủ công. Khi Mẹ bị bệnh, April vẫn còn ở bên cạnh Mẹ, qua mỗi hẹn bác sĩ, hóa trị, và chemo. Mẹ hay nói là khả năng của Mẹ đễ làm phương pháp điều trị là vì April và Bucci hàng ngày giẫn Mẹ đi bộ dài. Mỗi lần đi bộ thì Mẹ và hai con chó sẽ đi mấy kilomet, trong thời gian đó thì Mẹ và hai con chó sẽ đọc kinh thánh từ bộ nhớ. Khi Mẹ qua đời, thì April và Bucci coi trừng Mẹ, giữ cảnh giác bên cạnh Mẹ đến giây phút cuối cùng.

April có tính rất là thông minh. April có thạo nhiều thỉ đoạn, vì dụ ngồi, nằm xuống, bắt tay, đứng lên, nhảy tròn tròn, đến đây, đi ngoài đường, nhảy qua cái vòng, và cầm hai tay lên đễ cầu nguyện. April cũng là chuyên gia trong việc được đồ ăn, xử lý. Mẹ hay nói là bất cứ gì April cũng ăn được. Sau khi Mẹ đã lên thiên đàng và April sống với Tý, thì Tý luôn luôn nấu đồ ằn vừa ngon vừa bổ, và April ăn ngon đặc biệt mỗi ngày.

April có tính đầy năng lượng. Tại nhà Habitat for Humanity của mình, thỉnh thoảng April sẽ chạy ra đường, chạy nhiều vòng đến lúc April mệt quá, rồi April sẽ quàn lại trở về nhà liền. Một lần ở Houston, dây xích của April bị tuộc, rồi em chạy đi khám phá khu chung cư, trong khi Mẹ cố gắn tìm kiếm April. Mẹ lo rất nhiều và quay trở lại nhà để lấy chù khóa xe để tiếp tục tìm April, nhưng Mẹ về thì thấy April đã kiên nhẫn ngồi trước cửa, chờ đợi để đi vào trong nhà.

April có tính hài hước. Mẹ đặc tên nhà là Picaroo. Picaroo có 5 điểm tròn: một trên mỗi tai và mắt trái, hai trên lưng, và một trên đuôi. Mặt và ngườu của April giống như Wishbone, con chó nỗi tiếng trên một chương trình TV. Khi trời lạnh, April sẽ rời rời cái mền gần mặt mình để mình mở mền cho April vào dưới gầm. Mỗi đêm April ngũ với Mẹ, nhưng vào bang ngày và khi Tý trở về nhà, April sẽ ngũ với Tý. Khi April sợ hay mệt mỏi, April kêu Mây bòng April trên hông y hệt như một con em bé. April sợ sấm sét và sẽ bị rung rung mỗi lần trời mưa. April không thích đi tắm những mỗi lần tắm thì April rất ngoan và đứng yên. April không bao giờ rú lên trừ khi April nghe nhạc của chương trình TV gọi là “This Old House.” Mỗi lần lên xe thì chỗ ngồi của April là với người ngồi ghế phía trước, vì April và Buccu khoái nhìn ra cửa sỗ. April yêu thương Mẹ, Tý, Mây, và Bucci hơn bất cứ thứ gì khác trên thế giới.

April rất mừng được lên thiên đàng cùng Mẹ và em Bucci. Mẹ, Picaroo, Chì Chì sẽ tiếp tục theo dõi và chờ đợi sự trở về quê hương của anh Tý và vợ Trâm; chị Mây và chồng Silas và con chó Mimi; và gia đình họ hàng rồng lớn và yêu thương.

Cầu xin Chúa ban phước cho bé Picaroo mãi mãi. Mẹ, Tý, Mây, và Chì Chì yêu thương April rất nhiều, mãi mãi.

Silas’ Brother

Yves Terence Wang

Yves is Silas’ younger brother by three years. They have similar interests, including tinkering, electronics, computers, and biotechnology. Yves followed in Silas’ footsteps by attending Harvard College and majoring in biomedical engineering, but he then earned a Ph.D. in the field from Cleveland Clinic / Case Western. Click here for his LinkedIn profile.

While in Ohio, Yves met his future wife, Megan. They were wed in 2014, and Silas was Yves’ best man. Currently, Yves is a postdoctoral associate and Megan is a family medicine resident in upstate New York.

Yves and Megan's Wedding 12 - The Groom and Best Man

 

April

April Tran (AKA “Picaroo”)

Mời các bạn bấm ở đây để xem đài kỷ niệm của April bằng tiếng Việt (Please click here to read April’s memorial in Vietnamese)

Early on Sunday, August 5, 2018, our dearest April Trần, also known as Picaroo, gladly went to heaven to join our mother, Huê Thị Trần (Mẹ), and our other beloved pup, Bucci Trần (Chi Chi). She passed away peacefully in the arms of Tom-Vinh Trần (Tý) with Kathy Mây Trần by her side, at the elder age of at least 18.

April joined our family when Tý spotted her in a group kennel at the local pound from the car window. She was cowered in the corner with the other dogs barking and jumping at her. We inquired at the desk and, by a miraculous coincidence, the prior owner was still present, having just relinquished custody. We went to retrieve supplies from April’s prior home but were heartbroken to learn that since she was a puppy she lived confined in kitchen closet. Though she was fully grown, she had never received attention to be potty-trained or socialized. Hair fell out as we stroked her, and she suffered seizures in her first months with us. She had the Trần gene of resilience, however, and despite this early adversity, April soon became our happiest family member. Mẹ named her April because she came to us on April Fool’s Day, April 1, 2002. 
 
[Continue reading below. Photo gallery at the end.]
 
 
April is brave and protective. With our prior experiences with crime, we were grateful that April alerted us of suspicious individuals who approached by her bark and behavior. At the same time, she was friendly if she knew the stranger meant no harm. Through the years she was the necessary member of every family road trip. When we were poor and had to sleep in the car, we never feared our safety because April guarded us loyally. Her critical role in keeping us safe was particularly important during the long drives that Mẹ made alone between Georgia, Louisiana, Texas, and even New York and Connecticut. 
 
April is loving and devoted. The moment we walked out of home, she would patiently await the moment we returned, and she would excitedly greet each of us the exact moment that we set foot across the threshold. Especially if we returned after a long time away from home, April could barely contain her glee. When we were home, she was never alone as she would follow us quietly from room to room (especially if it were the kitchen). She faithfully sat or napped by Mẹ’s side, as she studied, cooked, worked, did arts and crafts.  When Mẹ became ill, April was remained at Mẹ’s side through every single appointment, chemo, surgery, and procedure. Mẹ credited her ability to tolerate innumerable treatments to her long daily walks with April and Bucci. Each amble would last many miles, during which they would recite countless Bible scriptures from memory. When Mẹ passed away, April and Bucci watched over her, holding vigil at her side to the very last moment.
 
 
April is intelligent and resourceful. She mastered many tricks including sit, down, shake hands, up up up, round round round, leave it, here or come, outside, jumping through a hoop, and – our favorite – putting up her two hands to pray. She also mastered the ability to obtain treats from anyone and everyone no matter the circumstances, and her tummy guided many of her decisions. As Mẹ put it, “April would eat anything before it ate her.” After Mẹ went to heaven and April lived with Tý, he cooked delicious healthy food for her on a daily basis, and she developed a particularly keen palate as taste tester to his many creations.
 
April is energetic and spontaneous. Her athleticism was a testament to her Jack Russell terrier roots. At our Habitat for Humanity house, she would sometimes escape, sprint gigantic bounding circles in the field across the street, and then promptly return home. Once in Houston, she slipped off her leash and independently explored the apartment complex, with Mẹ frantically searching for her. When Mẹ returned to the apartment to get car keys to continue the search, April was obliviously waiting patiently at the door to come inside.
 
 
April is quirky and funny. Mẹ nicknamed her Picaroo, which is short for April. She has 5 perfect spots: one over each ear and her left eye, two on her back, and one on her tail. She is a celebrity lookalike to Wishbone, the “little dog with the big imagination” and star of the 1990s TV series who imagines himself as the main character of literary classics. When it is cold, she would paw at the top of our blankets to be let underneath. She slept next to Mẹ every night, but during the daytime and when Tý returned home, she slept with him. When she was scared or tired, she asked to be held by Mây on her hip like a baby. She was terrified of thunder and would shake like a leaf before we even realized a storm was coming. She dislikes baths but would stand quietly and obediently as she was scrubbed. She never howled unless she heard the theme song of “This Old House.” Her reserved car seat is with whoever was front seat passenger, and she and Bucci spent hours looking out the window. She loved Mẹ, Tý, Mây, and Bucci more than anything else in the world, and showed it every single day. She is a good dog.
 
April will join her mother, Huê Thị Trần (Mẹ), and her sidekick, Bucci Trần (Chi Chi), in heaven. Mẹ, Picaroo, and Chi Chi will continue to watch over and patiently await the homecoming of April’s brother, Tom-Vinh Tran (Tý) and his wife Trâm; her sister, Kathy Mây Trần and her husband Silas and pup Mimi; as well as a large and loving extended family.
 
God bless you forever, April. We love you always.
 

In Loving Memory

Hue Thi Tran: In Memoriamhuethitran

Mời các bạn bấm ở đây để xem đài kỷ niệm của Huê bằng tiếng Việt (Click here to read Hue’s memorial in Vietnamese)

Huê, also known as “Whitney” and “Way” to friends, daughter of Christ, found peace in Him, surrounded by those she loved and who loved her, on December 1, 2014.

Hue was born in Saigon, Vietnam, on February 10, 1959 to Lien Thi Pham and Nuoi Ba Tran.

In 1977, Hue made the dangerous escape alone from Vietnam as one of the “boat people.” She survived in harsh conditions in a refugee camp at Pulau Bidong, Malaysia. In 1980, Hue came to America and settled in Pineville, LA. Initially speaking no English, she found work as a custodian at Plantation Manor Restaurant, and was promoted to bus girl and then waitress after learning English Continue reading In Loving Memory

Bộ nhớ yêu thương

huethitranTrần Thị Huê: Bộ nhớ yêu thương

Click here to read Hue’s memorial in English (Mời các bạn bấm ở đây để xem đài kỷ niệm của Huê bằng tiếng Anh)

Trần Thị Huê, đã yên vui về với Chúa lúc 4:44 chiều ngày mòng 1 tháng 12 năm 2014.

Huê sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn, ngày 10 tháng 2 năm 1959 là thứ nữ của Ông Bà Trần Bá Nuôi và Phạm Thị Liên.

Huê tốt nghiệp trường trung học Ngô Sĩ Liên năm 1976. Năm 1979 Huê đã vượt biển một mình và tạm định cư ở trại Pulau Bidong, Malaysia. Năm 1980 Huê sang đến nước Mỹ và ở Pineville, Louisiana. Với trình độ Anh ngữ yếu kém, Huê tìm được công việc dọn bàn ở nhà hàng Plantation Manor in Alexandria, LA, và mỗi ngày Huê cố gắng học Anh ngữ từ những tờ Thực Đơn, sau đó Huê được thăng chức lên bồi bàn.

Năm 1986, Trần Vinh, đứa con trai đầu long được chào đời và kế tiếp năm 1987 hạ sinh thứ nữ Trần Mây, ở Pineville, Louisiana. Continue reading Bộ nhớ yêu thương

Kathy’s Brother

Vinh Tom Tran (“Tý”)

IMG_6393Kathy and her brother (known as Tom, Vinh, Tom-Vinh, or Tý) are only 15 months apart in age. They did everything together growing up, including music lessons, rehearsals, performances, volunteering, church, clubs, classes, and more. Truly his mother’s son, Tom-Vinh inherited many of the skills and character traits of Kathy and Tom’s mom: intelligence, creativity, resourcefulness, and generosity. We are proud to have a gentleman like Tom-Vinh in Continue reading Kathy’s Brother